Bảo tồn – Kinhtekinhdoanh.com https://kinhtekinhdoanh.com Cập nhật tin tức kinh tế, phân tích thị trường, chiến lược kinh doanh và câu chuyện thành công. Thu, 09 Oct 2025 12:11:02 +0000 vi hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.7.2 https://cloud.linh.pro/kinhtekinhdoanh/2025/08/kinhtekinhdoanh.svg Bảo tồn – Kinhtekinhdoanh.com https://kinhtekinhdoanh.com 32 32 Các thương hiệu mỹ phẩm lớn đầu tư bảo tồn thiên nhiên https://kinhtekinhdoanh.com/cac-thuong-hieu-my-pham-lon-dau-tu-bao-ton-thien-nhien/ Thu, 09 Oct 2025 12:10:59 +0000 https://kinhtekinhdoanh.com/cac-thuong-hieu-my-pham-lon-dau-tu-bao-ton-thien-nhien/

Trong ngành làm đẹp, xu hướng hướng tới các giải pháp bền vững ngày càng trở nên phổ biến. Các thương hiệu lớn và nhỏ không chỉ tập trung vào việc sử dụng nguyên liệu tái chế, bao bì có thể tái sử dụng mà còn đóng góp vào các chương trình bảo vệ môi trường. Tuy nhiên, nhiều thương hiệu đã đặt mục tiêu cao hơn bằng cách tích cực tham gia vào việc bảo tồn thiên nhiên.

Các công ty lớn như Natura &Co., L’Oréal Groupe, Clarins và thương hiệu chăm sóc tóc độc lập Rahua đã dành một phần đáng kể nguồn lực của mình để bảo vệ và phục hồi đa dạng sinh học. Một số thương hiệu đã mua đất để bảo vệ khỏi nạn phá rừng và khai thác, thể hiện một cam kết dài hạn đối với môi trường. Những nỗ lực này không chỉ giới hạn ở các chương trình trồng cây đơn thuần mà còn đại diện cho một kỷ nguyên mới trong lĩnh vực bền vững của ngành làm đẹp.

Ví dụ điển hình là Clarins, vào năm 2019, đã công bố việc mua một khu vực rộng 200.000 acre ở dãy Alps, được biết đến với tên Le Domaine Clarins. Khu vực này không chỉ được bảo tồn mà còn được sử dụng cho nghiên cứu thực vật, phục vụ cho phát triển các sản phẩm chăm sóc da và trang điểm của thương hiệu. Tương tự, tập đoàn làm đẹp Natura &Co., có trụ sở tại Brazil, đã cam kết bảo tồn lên đến 7,4 triệu acre rừng Amazon vào năm 2030. Đây là một diện tích tương đương với bang Maryland của Mỹ.

Không chỉ các công ty lớn có nguồn lực dồi dào mới có thể tham gia vào các nỗ lực bảo tồn. Thương hiệu độc lập Rahua là một ví dụ cho thấy các thương hiệu nhỏ cũng có thể đóng vai trò quan trọng. Đồng sáng lập của Rahua, Anna Ayers, chia sẻ rằng việc kinh doanh có thể đi đôi với việc chăm sóc thiên nhiên. Rahua đã thành lập một tổ chức phi lợi nhuận tên Ecoagents từ năm 2006, tập trung vào bảo vệ đa dạng sinh học và hỗ trợ các bộ lạc bản địa.

Rahua cam kết tái đầu tư 30% lợi nhuận hàng năm vào các nỗ lực bảo tồn thông qua Ecoagents. Với doanh thu hàng năm trong khoảng “tám con số thấp”, Rahua đã phân phối sản phẩm của mình trên toàn cầu thông qua hơn 300 nhà bán lẻ. Kể từ năm 2019, Rahua đã tập trung vào việc hỗ trợ các bộ lạc bản địa ở Ecuador mua lại đất đai của họ từ chính phủ, hiện đã bảo tồn 1,6 triệu acre Amazon và dự định bảo tồn thêm 400.000 acre vào cuối năm 2025.

Một khía cạnh quan trọng khác là việc hỗ trợ các cộng đồng bản địa ở Amazon, những người đóng vai trò quan trọng trong việc bảo vệ khu vực này. Với khoảng 1,5 triệu người bản địa sinh sống ở Amazon, các nỗ lực bảo tồn cũng tập trung vào việc giúp họ duy trì lối sống truyền thống và bảo vệ khu vực giàu carbon của rừng.

Các công ty như L’Oréal Groupe cũng đã tích hợp các mục tiêu bảo vệ môi trường vào chiến lược của mình. Kế hoạch bền vững toàn cầu “For the Future” của L’Oréal bao gồm mục tiêu đầu tư 50 triệu đô la để phục hồi đa dạng sinh học từ năm 2020 đến 2023. Các thương hiệu trực thuộc như YSL Beauty cũng đóng góp vào mục tiêu này thông qua các hoạt động cụ thể của mình.

Đối với YSL Beauty, mọi hành động dù lớn hay nhỏ đều được coi là có tác động tích cực đến môi trường. Thương hiệu này không chỉ tập trung vào việc giáo dục khách hàng về thói quen tiêu dùng bền vững mà còn hợp tác với các tổ chức phi chính phủ như Re:wild để thực hiện các dự án bảo tồn cụ thể.

Cuối cùng, các nỗ lực bảo tồn trong ngành làm đẹp ngày càng trở nên đa dạng và tích cực. Qua việc không chỉ hạn chế tác động tiêu cực mà còn đóng góp trực tiếp vào việc bảo vệ và phục hồi môi trường, các thương hiệu đang thể hiện trách nhiệm của mình đối với tương lai của hành tinh.

]]>
Vé tham quan di tích: Có nên ‘mua – bán’ tài sản tinh thần? https://kinhtekinhdoanh.com/ve-tham-quan-di-tich-co-nen-mua-ban-tai-san-tinh-than/ Fri, 29 Aug 2025 00:56:35 +0000 https://kinhtekinhdoanh.com/ve-tham-quan-di-tich-co-nen-mua-ban-tai-san-tinh-than/

Câu chuyện thu phí tham quan di tích lịch sử đang trở thành một vấn đề xã hội nóng. Giữa lúc nhiều người ủng hộ việc thu phí để bảo tồn và phát huy giá trị di tích, thì cũng có không ít người phản đối, cho rằng di tích là tài sản tinh thần chung của dân tộc, không thể đem ra mua bán.

Điểm tuần: "Quái xế" tông CSCĐ; phải nộp 50 triệu để nhận xác người thân
Điểm tuần: “Quái xế” tông CSCĐ; phải nộp 50 triệu để nhận xác người thân

Lấy ví dụ như Khu di tích Quốc gia đặc biệt Ngã ba Đồng Lộc, tỉnh Hà Tĩnh, cách Hà Nội khoảng 250km về phía Nam. Đây là một địa điểm thường xuyên đón hàng chục nghìn lượt khách đến dâng hương tưởng niệm và tri ân các anh hùng liệt sĩ. Tuy nhiên, việc vận hành khu di tích do Ban Quản lý thuộc Tỉnh đoàn Hà Tĩnh phụ trách đang gặp nhiều khó khăn do thiếu nguồn lực tài chính.

Trong bối cảnh đó, tấm vé tham quan không chỉ là một khoản thu nhỏ, mà còn là một phần quan trọng trong việc bảo tồn và phát huy giá trị di tích. Trên thực tế, việc thu phí tham quan ở nhiều quốc gia là nguồn thu chính để duy trì hoạt động của các di sản. Tại Việt Nam, chúng ta có thể học hỏi kinh nghiệm từ các quốc gia khác để tìm ra giải pháp phù hợp.

Để việc thu phí hợp lý và được xã hội chấp nhận, cần đảm bảo một số nguyên tắc cơ bản. Thứ nhất, cần minh bạch mục đích thu, công khai nguồn thu và việc chi tiêu cho các hoạt động liên quan. Việc này sẽ giúp tạo dựng niềm tin từ công chúng và đảm bảo rằng tiền thu được thật sự được sử dụng vào mục đích bảo tồn và phát huy di tích.

Thứ hai, cần có chính sách miễn, giảm phí linh hoạt và nhân văn đối với các đối tượng như cựu chiến binh, người có công với cách mạng, người khuyết tật, trẻ em, học sinh – sinh viên, và cư dân địa phương. Điều này không chỉ thể hiện tinh thần nhân đạo mà còn giúp tạo sự tiếp cận công bằng với di sản văn hóa.

Cuối cùng, cần có cái nhìn linh hoạt và thấu đáo để tấm vé không trở thành rào cản mà trở thành cầu nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa ký ức và trách nhiệm gìn giữ di sản của thế hệ hôm nay dành cho mai sau. Việc thu phí cần được xem xét dưới góc độ bảo tồn và phát triển bền vững di sản văn hóa, hơn là chỉ nhìn vào lợi ích ngắn hạn.

Tóm lại, việc thu phí tham quan di tích lịch sử cần được tiếp cận một cách linh hoạt và sáng tạo. Qua việc áp dụng minh bạch, chính sách hợp lý và cái nhìn phát triển lâu dài, chúng ta có thể giải quyết bài toán khó về nguồn tài chính cho việc bảo tồn di sản, đồng thời tăng cường sự tham gia của cộng đồng trong việc giữ gìn và phát huy giá trị của các di tích lịch sử.

]]>